Một anh bạn ở TP.HCM sau khi ghé Quảng Ngãi thăm và mời tôi ăn sáng, uống cà phê ở một quán thuộc loại tầm tầm. Lúc chủ quán đưa phiếu tính tiền cho hai ly cà phê đá và hai tô bún hết 150.000 đồng, anh bạn tôi trợn ngược mắt và lắc đầu quầy quậy: Quảng Ngãi là tỉnh nhỏ mà giá cả đắt đỏ thế này thì dân sống sao nổi! Ở nhiều nơi của Quảng Ngãi, giá một tô bún bò buổi sáng 25.000-35.000 đồng, cháo vịt 20.000-50.000 đồng, ly cà phê đá 12.000 đồng. Các thức uống khác đều từ 20.000 đồng trở lên. Riêng các ngày nghỉ cuối tuần, ngày lễ tăng thêm 20-30%.
Anh Bình, công tác tại văn phòng một cơ quan nhà nước ở TP Quảng Ngãi, tâm sự: lương công chức hơn 2 triệu đồng/tháng như anh thì khó có thể đủ chi tiêu tại Quảng Ngãi nếu không nhờ sự trợ giúp của gia đình. Anh tính chỉ với ăn sáng, uống cà phê quán cóc thôi, mỗi tháng đã hết nửa tháng lương.
Giá lương thực, thực phẩm, áo quần, giày dép... tại các chợ trên địa bàn Quảng Ngãi cũng cao hơn 10-20% so với TP Đà Nẵng cách đó hơn 100km. Do vậy mà cứ cuối tuần, nhiều bà nội trợ ở Quảng Ngãi hùn tiền thuê một chiếc xe ra Đà Nẵng đi chợ về dự trữ. Các mặt hàng được chọn mua nhiều nhất là thực phẩm chế biến sẵn, rau củ quả, áo quần may sẵn, hóa mỹ phẩm...
Anh Nguyễn Tấn Hoài, ở tổ 17, P.Quảng Phú, sau khi làm xong ngôi nhà mới đã đặt mua mọi vật dụng trong gia đình tại Đà Nẵng và TP.HCM. Sau khi trừ tiền vận chuyển thì giá vẫn rẻ hơn 20-30% so với giá bán tại Quảng Ngãi.
Ông Võ Văn Rân, phó giám đốc Sở Tài chính Quảng Ngãi, thừa nhận giá cả tiêu dùng ở Quảng Ngãi cao hơn so với các tỉnh trong khu vực. Bản thân ông nhiều lần đưa khách đi ăn uống cũng cảm thấy nóng mặt sau khi thanh toán.
Ông Rân cho rằng giá tiêu dùng ở Quảng Ngãi tăng cao do người bán tự nâng giá rất khó kiểm soát, nhất là các mặt hàng ăn uống. Có lẽ người tiêu dùng cần phải sáng suốt tẩy chay những nơi bán đắt thì may ra tình trạng tự nâng giá mới dần được hạn chế.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận