11/05/2017 05:38 GMT+7

​Real Madrid sống bằng những bàn thắng

THÁI HÀ
THÁI HÀ

TTO - Bàn thắng của Isco vào lưới Atletico Madrid rạng sáng 11-5 (giờ VN) ở trận bán kết lượt về không chỉ giúp Real Madrid thoải mái tiến vào trận đấu cuối cùng của mùa giải châu Âu mà còn cân bằng kỷ lục 61 trận liên tiếp ghi bàn của Bayern Munich giai đoạn 2013-14.

Niềm vui của Isco sau khi ghi bàn rút ngắn tỉ số xuống 1-2 cho R.M. Ảnh: REUTERS

Lần cuối Real thất bại trong việc đưa bóng vào lưới đối phương là trận hòa Manchester City 0-0 ở bán kết Champions League mùa trước, khi đội bóng Anh chủ động chơi phòng thủ bằng mọi giá. Ghi được bàn vào lưới Sevilla cuối tuần này, Real sẽ phá kỷ lục của Bayern ở 5 giải hàng đầu châu Âu.

Juventus được tán dương là có hàng thủ chơi hiệu quả nhất châu Âu, với 26/51 trận giữ sạch lưới mùa này không thể không ấn tượng với thành tích của Real. Tất nhiên, Juventus sẽ chuẩn bị kế hoạch kỹ càng để đối phó với hàng công của Real. Nhưng không phải kế hoạch lúc nào cũng hiệu quả, như tay đấm Mike Tyson từng nói: “Bất kỳ ai cũng có kế hoạch cho đến khi họ nhận quả đấm vào mồm”.

Kế hoạch đối phó với bộ ba BBC (Benzema – Bale – Cristiano) chưa đủ, mà còn thêm vào đó kế hoạch đối phó với các cầu thủ dự bị của Real như Isco. Ngoài bàn thắng quý giá vào lưới Atletico, Isco hoạt động khắp mặt sân để châm ngòi cho các đợt lên bóng của Real với kỹ thuật, sự bùng nổ không khác Hazard của Chelsea là mấy. Isco ngồi dự bị ở Real thì đội bóng này việc gì phải chi 100 triệu bảng để mua Hazard?

Benzema mới thực sự gây cho hàng thủ Atletico những cơn nhức đầu. Sự cân bằng tuyệt vời của anh đã bỏ lại một lúc ba hậu vệ Godin, Savic, Jimenez để châm ngòi cho bàn thắng của Isco. Sự cân bằng đó được lặp lại ở hiệp hai khi anh cũng lách qua ba hậu vệ, pha bóng đó lẽ ra xứng đáng với một quả phạt đền cho Real.

Nhưng nếu hàng công của Real câm tiếng thì đó là tai họa với họ, bởi hàng thủ của họ rất chênh vênh. Tiếng hò hét của các CĐV trên khán đài sân Vicente Calderon như bơm thêm doping vào sau gáy các cầu thủ Atletico. Họ tràn lên tấn công sau tiếng còi khai cuộc, có ngay hai bàn thắng sau 15 phút đầu từ Niguez và Griezmann. Chưa bao giờ Real khởi đầu một trận Champions League tệ như vậy. Lần tệ hại nhất trước đó vào năm 2004, nhưng vẫn phải mất 22 phút để AS Roma buộc Real vào lưới nhặt bóng hai lần.     

Thủ phạm lớn nhất dẫn đến các bàn thua là hậu vệ trái Marcelo, một cầu thủ tấn công rất tốt nhưng luôn phòng thủ theo cách thừa ngẫu hứng và thiếu kỷ luật. Ở bàn thua đầu tiên, lẽ ra Marcelo phải đứng cạnh cột dọc gần để chống đỡ quả phạt góc. Còn ở pha bóng dẫn đến quả phạt đền cho Atletico, Marcelo không có mặt tại vị trí của mình. Chắc chắn HLV Allegri sẽ dùng Alves, Cuadrado, Dybala khai thác các khoảng hở từ Marcelo khi Juventus gặp Real ngày 3-6 tới.

Biên phải của Real được trấn bởi Danilo, cầu thủ có trình độ dưới trung bình so với mặt bằng một giải đấu lớn. Luôn có cảm giác đối thủ nào muốn qua Danilo cũng được và anh ta cũng không lên được pha bóng ra hồn nào. Cánh này của Real vốn do Carvajal nắm giữ, đây chính là hậu vệ kiến tạo các cơ hội ghi bàn tốt nhất châu Âu mùa này, nhưng Carvajal bị chấn thương phải nghỉ hết mùa giải. Đưa trung vệ Nacho vào cánh phải tốt hơn Danilo nhiều.

Hai bàn thắng sớm của Atletico nhen lên tia hy vọng cho họ. Như khi họ thắng Real 4-0 vào mùa giải 2014-15 cũng với hai bàn từ sớm. Họ chơi chậm lại một chút nhằm đề phòng các tiền đạo của Real. Đúng là tập trung giữ sạch lưới lúc đó tốt hơn, vì còn nhiều thời gian để kiếm bàn thắng thứ ba cần thiết. Nhưng một thoáng mất tập trung, lỏng chân đã khiến cả ba hậu vệ Atletico bị Benzema đánh bại một lúc, ở một pha bóng không quá cấp thiết.    

Real ghi bàn ở phút 40, Atletico cần phải thắng 5-1 mới loại được đối thủ, giờ phút quá sớm để “giết chết” một trận đấu. Từ đầu mùa, trên các đấu trường, Real có thua, nhưng chưa bao giờ thua chệnh lệch quá một bàn, 5-1 đúng là ngoài sức tưởng tượng. Hiệp hai, Real cầm bóng chậm và chắc hơn, thêm đôi tay tin cậy của thủ môn Navas, tỉ số vẫn giữ nguyên 2-1 cho Atletico. Real lần thứ 6 vào trận chung kết trong kỷ nguyên Champions League (bắt đầu từ mùa bóng 1992-93), ngang bằng với AC Milan và Juventus. Chỉ khác hai đội bóng Ý là 5 lần dự trận chung kết trước, Real thắng cả 5.

Trận đấu cuối cùng của Atletico tại cúp châu Âu trên sân Vicente Calderon, mùa tới họ sẽ chuyển sang sân mới. Hơn 50.000 CĐV vẫn ở lại đến hết trận, bất chấp trời mưa tầm tã để tưởng thưởng những nỗ lực của các cầu thủ Atletico đến phút cuối. Tiếng hát “Atletico cho đến chết” vang rền sân bóng, giữa nỗi đau là một niềm tự hào.  

THÁI HÀ
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên