Ba tôi kể rằng những chiếc phích nước Rạng Đông đầu tiên xuất hiện từ thập niên 50 của thế kỷ trước. Ngày đó, gia đình nào có người sinh con, lúc đưa đi trạm xá hoặc bệnh viện, ngoài cái làn nhựa, chậu thau, cặp lồng, kiểu gì cũng phải xách theo chiếc phích để còn giữ nước nóng mà pha sữa, hâm bột, tắm rửa.
Thời kỳ bao cấp, việc trao đổi hàng hóa với nước ngoài còn hạn chế, nên ta sản xuất ra cái gì thì chỉ biết dùng thứ đó, thương hiệu phích nước Rạng Đông trở thành một miền ký ức khó phai. Mẹ nói cái phích ở nhà là quà cưới số một của thời kỳ kinh tế còn nhiều khó khăn, bữa cơm còn độn khoai, độn sắn.
Theo đó, văn hóa mừng cưới bằng vật dụng cụ thể phổ biến trong xã hội lúc ba mẹ lấy nhau. Mỗi khi có đám cưới, người ta lại thấy hàng đoàn người kéo nhau đi dự lễ cưới trên tay đủ loại vật dụng. Có người thì cầm gối, người mang màn, người mang bộ ấm chén, và đặc biệt không thể thiếu người mang phích nước Rạng Đông. Hai đồ vật quý giá nhất trong nhà tôi là phích nước và chiếc xe đạp Thống Nhất.
Tôi nhớ những mùa đông trời rét căm căm, đám trẻ chịu trận ở dơ mấy ngày không tắm, mẹ lại đổ nước nóng ra chậu nhỏ pha cùng nước lạnh, rồi lấy khăn lau cho mấy anh em sạch sẽ, thơm tho. Tôi nhớ những buổi tối ba cùng các bác, các chú pha trà uống hết phích nước nói với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất tới khuya rồi mới ai về nhà nấy.
Tôi nhớ mẹ pha những chén bột ăn giặm Bích Chi nóng hổi bón cho em ăn, mỗi lần như thế tôi len lén lại gần xin một hai thìa cho đỡ cơn thèm.
Tôi nhớ lời dặn “Nhiệm vụ của con là giữ cái phích nước này an toàn (ý là không để hư bể) cho mẹ nhé” lúc đi lên viện chăm bà bạo bệnh những ngày cuối đời.
Tôi cũng nhớ cái góc trang trọng của căn nhà cấp bốn mỗi lần sử dụng xong ba cất nó lên cao, để nhỡ bọn trẻ có quậy phá cũng không làm vỡ mất chiếc phích quý giá…
Tôi nhớ tất cả như một bức tranh sống động nuôi lớn tâm hồn mình.
Ngày nay, bình đun nước siêu tốc và bình giữ nhiệt tiện lợi ra đời đã giảm đi sự cần thiết của phích nước. Thế nên phích Rạng Đông đã có những thay đổi theo thời cuộc với ruột mới và áo mới cách tân để “hợp mode” hơn. Khi nhu cầu con người thay đổi thì vật dụng đi kèm cũng phải theo kịp yêu cầu.
Tôi thấy phích nước Rạng Đông thời bây giờ ngoài chuyện độ bền, độ giữ nhiệt cao thì kiểu dáng, màu sắc, mẫu mã được thiết kế đa dạng hơn, tính năng tiện ích hơn nhiều. Đi ra siêu thị đến quầy gia dụng không khó để bắt gặp những sản phẩm phích Rạng Đông khác nhau như: phích đựng nước nóng, phích pha trà, phích cá nhân giữ nhiệt với dung tích từ 0,5 lít đến 3,2 lít…
Không biết mọi người cảm nhận ra sao nhưng đôi lần đi du lịch thấy thương hiệu phích Rạng Đông ở xứ người, trong lòng tôi trỗi lên những cảm xúc tự hào khó tả. Nhất là lần đi du lịch đến Nhật Bản - nơi mà mọi mặt hàng tiêu dùng đều yêu cầu tiêu chuẩn rất cao, rất khắt khe, thấy phích Rạng Đông được bày bán với những thương hiệu quốc tế khác. Về khách sạn, lấy điện thoại ra tìm hiểu tôi biết thêm Trung Quốc, Brazil, Indonesia, Nhật Bản, Ai Cập hay Hàn Quốc đều là những thị trường mà phích nước Rạng Đông góp mặt, quá là tuyệt vời.
Nhà tôi đón thêm hai thành viên mới, ngoài sự chứng kiến của y bác sĩ còn có chiếc phích nước Rạng Đông “thần thánh”. Từ khi ra đời những năm 50 của thế kỷ trước, dù có thăng có trầm thì đây vẫn là thương hiệu được tin dùng, có chỗ đứng riêng như phương châm của thương hiệu này “Phụng sự khách hàng”.
Viết về thương hiệu tôi yêu là viết về những gì gần gũi xung quanh mình hàng giờ, hằng ngày, là viết về những trải nghiệm rất đời thường nhưng đáng trân quý. Thế nên rất mong cái tên phích Rạng Đông giữ được hồn cốt của riêng mình. Rất mong doanh nghiệp Việt Nam này thích ứng linh hoạt, đổi mới sáng tạo cùng chuyển đổi số để thực hiện thành công cuộc cách mạng công nghiệp 4.0.
Để những vật dụng đơn thuần nhất như cái phích nước giữ “nhiệt” cùng năm tháng của gia đình tôi và biết bao gia đình Việt Nam khác có cơ hội vươn cao, vươn xa hơn nữa.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận