Phóng to |
Nhà văn Trần Hoài Dương |
Chúng tôi tìm đến nhà ông trong một trưa nắng. Nhà văn Trần Hoài Dương sống một mình đã mấy năm nay, kể từ khi con trai duy nhất của ông - nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh - đi du học nước ngoài. Ông cởi mở, tiếp chuyện chúng tôi thật thân tình. Ông nói say sưa về thiếu nhi, về tuổi thơ, về văn học, về "nghiệp viết" cho các em....
Mặc dù Hải Dương là quê gốc nhưng với nhà văn Trần Hoài Dương, hai vùng đất in hằn những kỷ niệm khó phai mờ trong cuộc đời là Bắc Giang và Hà Nội.
Nhớ lại thời niên thiếu gian khổ, nhà văn tâm sự: "Một lần nọ tôi suýt chết đuối khi đi vớt củi trên sông, rồi một lần suýt chết rét khi đi mò bắt cá còng. Mùa đông xứ Bắc khắc nghiệt lắm, thế mà vì đói quá nên phải liều... Năm anh em chúng tôi quanh năm chỉ rặt mỗi món rau muống luộc chấm muối riềng. Có hôm, được mời một bữa cơm thịt căng phễnh bụng, nhưng rồi thay nhau bị tào tháo rượt vì lâu nay ăn uống kham khổ, bụng không quen với thịt mỡ".
Cuộc sống cùng cực càng thắp lên ngọn lửa nhiệt huyết và tình yêu văn chương trong ông. Thuở 13 tuổi, ông đã say mê với các tác phẩm văn học nước ngoài, hễ có là ngấu nghiến đọc cho kỳ hết. Sách báo thời ấy còn hiếm. Vì mê Thép đã tôi thế đấy, ông đã cặm cụi bao đêm chép vào sổ tay toàn bộ cuốn truyện dày gần hai trăm trang và giữ gìn như một thứ của quý. Vì không đọc được tiếng Pháp nên ông đã chép tay toàn bộ cuốn Thời thơ ấu của M.Gorki về nhờ bố dịch. Đấy quả là những kỷ niệm khó quên trong đời, ghi dấu những ngày đầu ông đến với văn chương.
Cả đời viết cho thiếu nhi, đến nay ông vẫn còn tiếp tục sự nghiệp "nhỏ nhoi" của mình bằng một tập truyện ngắn cho các em và bắt tay vào viết hồi ký. Ông viết nhiều về thiên nhiên, về các em nhỏ với văn phong trong sáng cùng cảm xúc chân thực, tự nhiên. Ông cứ viết và viết, "chừng nào các em không còn thích đọc truyện Trần Hoài Dương nữa mới thôi".
Mới đây, NXB Kim Đồng đã tái bản toàn bộ các tác phẩm của Trần Hoài Dương thành 3 tuyển tập Em bé và bông hồng, Áng mây, Hoa của biển và hai tiểu thuyết viết về trẻ em là Miền xanh thẳm, Cỏ hoang.
Nhà văn Tô Hoài đã đọc tác phẩm và cảm nhận về Trần Hoài Dương: "Chỉ cảm được cây bút và tâm hồn người đã viết ra thành chữ, từng chữ đem lại cho tôi cảm giác yêu đời, nhớ đến hạt sương tàu là cải và biết quý những con vật, những đồ vật quanh mình. Tôi nhận ra đấy là những khơi gợi vun đắp nên tấm lòng nhân hậu, tin yêu".
Một điều chắc chắn rằng nền văn học thiếu nhi VN sẽ không quên tên ông, người suốt đời đi tìm và chắt lọc từ cuộc sống ngổn ngang bề bộn tất cả những gì tinh túy nhất, trong ngần nhất để viết cho các em.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận