TTCT - Ngày nhỏ, mỗi tối khi học bài xong, tôi thường xuống nhà ông bà nội ngủ lại. Bà nằm ngoài, tôi nằm giữa, ông nằm trong, chiếc giường nhỏ vừa khít, bao giờ cũng ấm. Minh họa: Trần Thái Nhưng đó không phải là lý do, khi ở nhà tôi cũng chăn ấm nệm êm đó thôi, mà vì ngủ cạnh ông bà tôi được hít hà một mùi dễ chịu. Thứ mùi mà sau này khi xa quê tôi mới biết đó là mùi người già. Mùi người già thật lạ. Đó là thứ hương nhè nhẹ, sâu lắng của mùi trầu, mùi thuốc lào, cả mùi bùn đất và mùi hai ba lớp áo hôm trời mưa bà đem hong trên bếp. Tôi rúc vô chăn, trùm kín mặt, nghe ông bà thầm thì kể chuyện “đời sơ”. Những câu chuyện của ông bà không đầu không cuối, không cao trào hay thắt mở, chỉ là những câu chuyện bình thường về một đám cưới trong làng, về một người già nào đó mất đi, hay những cái khổ của ngày xưa, thời ông bà còn trẻ. Tôi nằm im trong chăn lắng nghe câu chuyện của ông bà, thế giới của tôi ở đó nhẹ nhàng và bình yên. Lâu lâu tôi lại thò đầu ra, tóc bà ngả bên thơm mùi bồ kết, áo ông còn vương thứ hương như bao cây trái trong vườn gộp lại. Tôi cứ nằm im như thế, đắm chìm vào bóng đêm, vào câu chuyện và hơi ấm của ông bà, rồi ngủ lúc nào không hay. Tôi lớn lên, vào Sài Gòn trọ học, thế giới đô thành cho tôi gặp nhiều thứ mùi hương hiện đại. Mùi cà phê sáng, mùi thức ăn nhanh, mùi công trình nghi ngút mọc lên... Hỗn hợp mùi phố dần dà thế chỗ “mùi nhà quê” trong tôi, tôi quên mất đi mùi của đất, mùi cơm cháy nồi gang và cũng không còn bận lòng đến mùi của ông bà. Cho đến hôm qua, khi dãy trọ tôi sống có thêm một người. Một cụ già từ quê vào Sài Gòn trông cháu. Nhìn cụ miệng nhai trầu, mặc hai ba lớp áo, tóc buộc thành vành tròn, tôi chợt nhớ ông bà, nhớ những lần chạy xuống nhà, rúc vô chăn nằm ngủ. Nhớ mùi hương nhè nhẹ từ tà áo của bà, mái tóc của ông. Đôi lần tôi tự hỏi có bao nhiêu mùi hương trong đời mà ta bắt gặp? Có lẽ rất nhiều, có những mùi làm ta thích thú như mùi của nắng sau cơn mưa, mùi của que diêm khi cháy, mùi của sách báo cũ. Rồi cũng có những mùi ám ảnh và làm ta sợ, như mùi bệnh viện, mùi thuốc tây, à có cả mùi “smartphone” nữa... Như tôi của hiện tại, sống một mình tôi nghe mùi cô đơn... Thế là đêm nào nằm ngủ, tôi cũng đưa tay tìm điện thoại, bấm lướt, đôi khi cũng chẳng biết mình lướt làm gì, chỉ là khó ngủ, chỉ là sợ bỏ lỡ một điều gì đó trên mạng xã hội... Những lúc đó, tôi ước mình bé lại, về quê, chạy ù xuống nhà ông bà, chui vào chăn, nghe mùi bình yên tỏa ra ở đó.■ Tags: Người giàMùi người giàMùi già
Đặt tên phường theo địa danh xưa, nhớ ơn người khai hoang lập ấp KHÁNH YÊN THỰC HIỆN 09/04/2025 1986 từ
Tổng Bí thư: Sắp xếp bộ máy thực hiện mạnh mẽ, triệt để, 'không cầu toàn nhưng không nóng vội' THÀNH CHUNG 08/04/2025 Tổng Bí thư Tô Lâm thông tin Hội nghị Trung ương 11 sẽ bàn về sắp xếp đơn vị hành chính, cân nhắc điều chỉnh địa giới hành chính gắn với điều chỉnh không gian kinh tế.
Tin tức sáng 9-4: Giá căn hộ tại TP.HCM lập kỷ lục; Việt Nam tiêu thụ rượu bia cao nhất Đông Nam Á BÌNH KHÁNH 09/04/2025 Giá căn hộ tại TP.HCM lập mặt bằng mới khi đạt 120 triệu đồng/m²; Garmex Sài Gòn tính mở nhiều ngành kinh doanh mới do khó khăn.
Mong giữ lại các thành phố thuộc tỉnh NGUYỄN ĐÌNH SONG THANH 09/04/2025 Là một công dân Việt Nam xa xứ,theo tôi, thật đáng tiếc nếu không còn các thành phố, thị xã ở các tỉnh, thành.
Dạy 2 buổi/ngày chương trình chính khóa: Trường không được thu phí VĨNH HÀ 09/04/2025 Ông Thái Văn Tài, vụ trưởng Vụ Giáo dục phổ thông (Bộ GD-ĐT), khẳng định như vậy khi trao đổi với Tuổi Trẻ về vấn đề tổ chức dạy 2 buổi/ngày ở cấp trung học.