07/09/2019 18:06 GMT+7

Mẹ kế tôi 'xù lông nhím', trở thành siêu nhân bảo vệ tôi trước 'kẻ thù'

LƯỜNG THỊ DUNG
LƯỜNG THỊ DUNG

TTO - Một cái tát đau điếng in rõ năm ngón tay của bố lên má tôi. Từ bé tới giờ, chưa bao giờ bố đánh tôi. Tất cả là tại mẹ kế mà bố không thương tôi nữa!

Mẹ kế tôi xù lông nhím, trở thành siêu nhân bảo vệ tôi trước kẻ thù - Ảnh 1.

Tôi từng bị bệnh tim và là cô bé mồ côi mẹ năm mới 9 tuổi ở huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa. Mẹ ra đi để lại trong tôi muôn vàn tình yêu thương cùng sự tiếc nuối.

Những tháng ngày cô đơn, buồn tủi và lạnh lẽo luôn đồng hành cùng tuổi thơ của tôi. Tôi cảm thấy đời mình thật bất hạnh! Mỗi khi nhìn chúng bạn được mẹ chăm sóc, yêu thương, tôi lại thèm muốn có mẹ vô cùng.

Bên tôi là những đứa em mới lên 3, lên 5 với ánh mắt ngơ ngác. Em gái út ngây ngô hỏi tôi: "Mẹ đi miền Nam hả chị? Bao giờ mẹ về với em?’’. Câu hỏi của đứa em thơ ngây làm cổ họng tôi nghẹn lại, trái tim đau buốt. Nước mắt không tràn ra mà chảy ngược vào tận sâu trong tâm hồn non nớt của tôi.

Rồi thời gian trôi đi, bố tôi thêm bước nữa. Người ta thường nói với tôi rằng: "Mấy đời bánh đúc có xương. Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng? Mẹ mày chết rồi, mày sẽ phải nghỉ học, sẽ phải ra rìa khi họ có con riêng, sẽ chẳng còn ai quan tâm đến mày nữa đâu. Mày sẽ thành trẻ mồ côi!’’.

Những câu nói vô tình, những lời cay nghiệt như ngàn mũi dao khía vào trái tim đau ốm của tôi. Ngày đầu gặp mẹ hai với biết bao tức giận, tổn thương âm ỉ trong lòng, tôi hét lên: "Bà đi đi, tôi ghét bà!"...

Một cái tát đau điếng in rõ năm ngón tay của bố lên má tôi. Từ bé tới giờ, chưa bao giờ bố đánh tôi. Tất cả là tại mẹ kế mà bố không thương tôi nữa. Tôi lầm lũi, u sầu, khép mình và chẳng muốn giao tiếp với ai.

Từ học sinh giỏi nhất trường, tôi toàn viện lý do trốn học và sa sút nghiêm trọng. Còn em út nhà tôi có mẹ kế chăm sóc nên rất yêu mến bà và không còn nhắc gì về mẹ nữa. Càng nhìn mẹ kế như vậy, tôi càng ghét bà hơn. Tôi nghĩ bà đã chiếm mất vị trí đáng lẽ của mẹ tôi!

Mặc kệ thái độ hờ hững, ương bướng, bất cần của tôi, hằng ngày mẹ kế vẫn chăm lo cho chúng tôi từng bữa ăn giấc ngủ, chưa bao giờ đánh mắng đứa nào. Cho đến một ngày, tôi phải ra Hà Nội chữa bệnh tim; dù bị say xe, nôn liên tục nhưng mẹ kế vẫn muốn đi cùng tôi.

Lúc xuống xe, trong khi bà đang cúi xuống đường vì bị nôn thì mấy gã xe ôm lưu manh cứ giằng co để kéo tôi đi. Tôi không hiểu chuyện gì, không biết làm thế nào để thoát ra được. Tôi sợ hãi và cố hết sức gọi: "Mẹ ơi! Mẹ ơi!"...

May mà mẹ kế đã nghe và chạy ngay theo mấy gã lưu manh đó. Mẹ xù lông như con nhím bảo vệ con mình trước "kẻ thù". Mẹ hét to nhờ mọi người giúp đỡ và mắng cho bọn chúng một trận, rồi mẹ nắm lấy tay tôi kéo mạnh ra. Bàn tay mẹ có sức mạnh như một siêu nhân vậy. Chúng thấy đông người nên không dám bắt nạt tôi nữa mà lảng đi.

Tôi nghẹn ngào ôm lấy mẹ mà khóc òa lên: "Con... con...xin lỗi mẹ!". Nếu không có mẹ kế quyết liệt bảo vệ tôi lúc đấy, không biết sẽ ra sao. Và từ giây phút ấy, tình yêu thương của người mẹ thứ hai cứ thế lớn dần trong tôi như một điều kỳ diệu.

Khoảnh khắc mẹ cầm lấy tay tôi, giây phút tôi đón nhận tình yêu thương của mẹ, tôi thấy đời mình thật may mắn. Tôi đã nhận ra điều đáng trân trọng, thương yêu.

Cuộc sống vốn công bằng, ông trời không cho ai tất cả và cũng không lấy đi của ai tất cả. Ông lấy đi người mẹ ruột tôi kính yêu, nhưng lại mang đến cho tôi một người như đã sinh ra tôi từ kiếp trước.

Nhờ có mẹ kế, tôi không chỉ lấy lại được sự cân bằng cuộc sống mà tình yêu của mẹ đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi trên từng bước đường đời. Tình yêu thương vô bờ của mẹ kế đã cứu rỗi linh hồn bơ vơ tội nghiệp của tôi. Tôi bước ra ánh sáng và niềm vui dần trở lại.

Tôi thi đậu vào một trường đại học sư phạm ngay năm thi đầu tiên. Giữa buổi tìm việc khó khăn, tôi đã may mắn thi đậu làm giáo viên tại một trường tiểu học hệ công lập. Rồi tôi đã có hai sáng kiến kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục được công nhận cấp tỉnh và giành được giải ba trong cuộc thi cô giáo tài năng duyên dáng. Nhưng quan trọng nhất là tôi có được tình cảm tin yêu và quý mến của các em học sinh...

Giờ đây, trái tim bệnh tật của tôi đã được chữa lành. Tôi đã trở thành mẹ, có một công việc yêu thích và có gia đình êm ấm. Trong từng bước trưởng thành của tôi, mọi khó khăn trong cuộc sống, tôi luôn được sự đồng hành của mẹ kế.

Mẹ đã cho tôi cả cuộc đời. Mẹ đã sinh ra tôi lần thứ hai bằng trái tim ấm áp. Mẹ đã dành những gì tốt đẹp nhất cho tôi. Có thể ai đó chưa hài lòng về bà, nhưng trong lòng tôi, bà là người mẹ tuyệt vời. Và dù con chưa làm được gì nhiều để báo hiếu cho mẹ nhưng con luôn sẵn sàng chăm sóc và bảo vệ mẹ.

Con cảm ơn mẹ không sinh ra con nhưng đã đến để con có một gia đình ấm áp. Con tự hào và hạnh phúc khi đời con có mẹ. Con yêu mẹ! Nếu một lần nữa được lựa chọn, con vẫn nguyện được là con của MẸ …

photo-1

Mời bạn đọc tham gia cuộc thi viết KHOẢNH KHẮC THAY ĐỔI ĐỜI TÔI lần 2 năm 2019

* Thể lệ: Bài viết bằng chữ tiếng Việt, có thể viết trên giấy hoặc gửi qua email.

* Độ dài: 1.000 - 1.700 chữ.

* Tiêu chí: Câu chuyện CÓ THẬT của chính người dự thi. Khoảnh khắc có tính bước ngoặt trong đời, có cú hích với bản thân, có bài học sâu sắc, đậm tính nhân văn, rung động người đọc.

Bài chưa đăng báo và mạng xã hội.

Những bài viết hay sẽ được chọn đăng trên các ấn phẩm: Tuổi Trẻ nhật báo, Tuổi Trẻ Online - tuoitre.vn, Tuổi Trẻ Video Online, fanpage Tuổi Trẻ.

Bài được chọn đăng, Tuổi Trẻ có quyền tiến hành xác minh, biên tập và giữ bản quyền.

Bài đã gửi, ban tổ chức sẽ không trả lại.

* Đối tượng dự thi: Công dân Việt Nam (trong và ngoài nước). Các phóng viên, cán bộ, nhân viên báo Tuổi Trẻ không dự thi.

Mỗi tác giả gửi tối đa hai (02) bài.

* Giải thưởng: 1 giải nhất: 30 triệu đồng; 1 giải nhì: 20 triệu đồng; 1 giải ba: 10 triệu đồng; 10 giải khuyến khích: 5 triệu đồng.

* Thời gian bắt đầu và kết thúc: Bắt đầu nhận bài thi: từ ngày 21-6-2019. Kết thúc nhận bài: ngày 21-12-2019 và tổ chức trao thưởng vào tháng 1-2020.

Cuối mỗi bài viết vui lòng ghi rõ thông tin về tác giả: địa chỉ, số điện thoại và email liên hệ.

Bài dự thi gửi về địa chỉ: báo Tuổi Trẻ, 60A Hoàng Văn Thụ, P.9, Q.Phú Nhuận, TP.HCM, Việt Nam hoặc email: [email protected].

Ngoài bì thư hoặc tiêu đề bài dự thi gửi qua email vui lòng ghi: Bài dự thi "Khoảnh khắc thay đổi đời tôi".

photo-1
Thiên thần hộ mệnh Thiên thần hộ mệnh

TTO - 'Anh hãy cút ra khỏi đời tôi… Cút…'. Sau câu hét, tóc tai tôi rối bời, ôm mặt khóc nức nở!

LƯỜNG THỊ DUNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên