Khu quy hoạch... da lân

TRỐNG CANH 06/01/2013 21:01 GMT+7

TTCT - Thuở ấy xóm tôi nằm trong khu quy hoạch, nhà cửa xuống cấp muốn sửa cũng không được, khổ sở trăm bề.

Năm này qua năm khác, trong khi nhiều nơi trong thành phố xây dựng, phát triển đẹp như mơ thì xóm tôi vẫn ẩm thấp, tồi tàn, lạc lõng và tụt hậu. Người thi vị thì gọi đó là xóm cổ, còn người bi quan thì gọi xóm... cùi vì trông nó lở lói phát ghê!

Phóng to

Năm đó đã cận tết rồi mà nhà cửa ai cũng nhếch nhác. Trong lòng buồn bực nhưng đành chịu vì chẳng biết kêu ai. Thời may có Trạng Quỳnh tình cờ đi qua. Nghe dân trong xóm than thở, Trạng bảo dắt Trạng đi tham quan xóm.

Đến nhà thứ nhất thấy nền nhà nằm thấp hơn mặt đường cả thước, mỗi lần dắt xe lên xuống thật trần thân; nhà thứ hai thì cơi mái lên làm gác như cái chuồng cu, mỗi khi gió mưa thì chuồng rung bần bật; nhà thứ ba thì chật, lấy chái bên hông làm gian bếp, nhìn vào cứ như cửa hàng xén; căn thứ tư nhà trệt mà bên trong cải tạo thành hai gác lửng, mỗi lần lên gác đi đứng phải khom lưng như chui vào hàm cá mập...

Mỗi nhà mỗi cảnh. Xem xong khắp lượt, cảm thông với nỗi khổ của bà con nhưng ngặt nỗi Trạng cũng chẳng có chức quyền, vai vế để đề đạt lên trên nguyện vọng xóa quy hoạch treo của dân xóm tôi. Suy nghĩ một lát, Trạng vỗ trán cái bốp rồi nói bà con cứ yên tâm.

Hôm sau, trước lối vào xóm Trạng cho dựng cổng chào với băngrôn ghi dòng chữ “Mô hình sinh thái khu quy hoạch da lân. Mời vào xem miễn phí”. Trên cổng chào có cắm dãy cờ đuôi nheo xanh đỏ vui mắt. Da con lân thì chưa thấy bao giờ (có thấy chăng là đồ giả từ các đội múa lân) nên ai cũng tò mò muốn vào xem mô hình da lân là thế nào. Rồi chẳng hiểu bằng cách nào người ta kháo nhau trong xóm có con lân thật hiện về ăn tết ở đây. Nghe chuyện lạ nên ai cũng rủ nhau đi xem. Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn ngàn. Người xem ngày một đông.

Theo mũi tên hướng dẫn, khách tham quan đi một vòng qua các căn nhà xuống cấp như nói ở trên và cuối cùng là ra cổng sau có gắn tấm bảng với dòng chữ “Ai kể lại coi chừng lân vặn cổ”. Thế là tham quan xong ai cũng im thin thít, cạy răng cũng chẳng dám hé một lời.

Chuyện lân hiện về bỗng chốc lan nhanh như tên lửa, lần hồi cũng đến tai quan. Một hôm có một đoàn ôtô biển số xanh đỗ trước cổng chào. Lần đầu tiên xóm tôi đón một đoàn khách sang trọng như thế tới tham quan. Ban đầu mặt mày ai cũng rạng rỡ, nhưng càng đi vào sâu mặt các vị càng kém vui. Cuối cùng họ không buồn lên tiếng dù có mấy nhà báo đi theo quay phim, chụp ảnh. Đến cổng sau thấy tấm bảng, bấy giờ mới có người buột miệng:

- Có thấy lân đâu mà sợ lân vặn cổ.

Lúc này Trạng ở đâu bất ngờ xuất hiện nói:

- Dạ, bẩm có lân đó ạ!

Mọi người ngạc nhiên đồng loạt hỏi:

- Lân đâu?

Trạng tủm tỉm cười chỉ vào những người dân xóm tôi đang có mặt ở đó:

- Dạ, mấy năm nay sống trong khu quy hoạch treo khổ quá nên dân la dữ lắm. Dân la nói lái là da lân. Vâng, chính những người này đã làm nên vụ da lân đó ạ!

Nghe vậy, các quan đổi ngay thái độ từ bực tức sang ân cần, niềm nở. Họ giải thích với đám da lân do bận trăm công nghìn việc nên hôm nay mới đến được, mong bà con thông cảm. Thấy cơ hội bằng vàng đã tới, Trạng thay mặt bà con đề đạt nguyện vọng sớm xóa quy hoạch treo để sửa sang nhà cửa đặng đón tết. Các quan hội ý chớp nhoáng rồi đồng ý ngay. Bà con hoan hô vỡ trời.

Nhờ Trạng, năm đó dân xóm tôi ăn một cái tết vui nhất, lớn nhất từ trước tới nay.

Bình luận Xem thêm
Bình luận (0)
Xem thêm bình luận