11/07/2013 16:05 GMT+7

Khi người yêu tôi chỉ mới học ngang lớp 7

loan...@...
loan...@...

TTO - Tôi quen anh trong những lần cùng đi nấu cháo miễn phí cho bệnh nhân nghèo vào các chiều thứ bảy.

Ban đầu tôi không ấn tượng gì với anh, nhưng rồi dần dần tôi nhận ra mình đã yêu anh.

jOzNuS5Q.jpgPhóng to
"Tôi và bạn trai có vẻ không “xứng đôi vừa lứa”, nhất là khía cạnh học vấn. Nếu bạn ở trong hoàn cảnh tôi, bạn sẽ quyết định thế nào?" - Ảnh minh họa: từ blogspot

Tình yêu chúng tôi cũng như nhiều mối tình khác, chân thành và nhiều hi vọng vào tương lai. Anh vui vẻ dẫn tôi đi giới thiệu với chú bác, bạn bè. Còn về phía tôi, chẳng ai ủng hộ tôi trong mối tình đầu đầy mộng đẹp.

Anh hơn tôi 6 tuổi, quê ở Trà Vinh. Vì gia đình không mấy khá giả nên học chưa hết cấp II anh đã bỏ dở để lên Sài Gòn kiếm việc. Bây giờ anh là công nhân tại một xưởng nhôm. Một tuần anh chỉ nghỉ vào thứ bảy để đi làm từ thiện.

Bạn bè vừa nghe tôi có bạn trai đã hỏi liền: “Anh ấy học trường nào?”. Tính tôi không thích quanh co, tôi nói ngay anh mới chỉ học hết lớp 7. Tụi nó ồ lên khiến tôi thấy chuyện học vấn mới quan trọng với tụi bạn làm sao. Rồi có đứa nói câu nửa đùa nửa thật: “Tiêu chuẩn của cậu thấp thế à?”.

Tình yêu mà cũng cần tiêu chuẩn sao? Cũng có thể là như vậy. Nhưng tiêu chuẩn của chúng bạn khác tiêu chuẩn của tôi. Từ bé đến giờ, tôi luôn thấy mình có cảm tình với những người con trai chăm chỉ, hiếu thảo và chung thủy. Cũng vì vậy mà tôi mến anh.

Bạn bè tôi đều có bạn trai cả. Ai cũng rất tự hào về người yêu của mình. Không phải anh sinh viên trường y thì cũng là anh chàng học bách khoa hay kiến trúc. Còn tôi và bạn trai thì có vẻ không “xứng đôi vừa lứa”. Đứa bạn nào cũng nghĩ một sinh viên loại giỏi, gia đình gia giáo như tôi chí ít cũng phải yêu anh sinh viên đại học hoặc ai đó có công việc ổn định lại có chút danh tiếng. Ai mà ngờ tôi lại đi yêu người chưa học hết lớp 7!

Rồi mẹ cũng biết tôi có bạn trai. Câu đầu tiên mẹ hỏi cũng là về sự nghiệp của anh. Khi biết anh không học hành tới nơi tới chốn, mẹ tôi nhất quyết không đồng ý chuyện chúng tôi. Mẹ bảo sẽ không cho anh về nhà chơi. Mẹ rơm rớm nước mắt khi nói chuyện với tôi về tương lai và những sự lựa chọn. Mẹ nói rằng cuộc đời người phụ nữ sau này phụ thuộc cả vào người chồng. Lấy người có ăn có học mới mong dạy được con cái. Biết là mẹ chưa hiểu được anh nhưng tôi không thể nào giải thích với mẹ.

Đứa em gái tôi mới học cấp III nghe chuyện cũng khuyên răn tôi đủ điều. Nó nằm rủ rỉ với tôi suốt đêm: “Chị mà lấy người không học bằng mình thì về sau người chịu khổ sẽ là chị đấy. Chị học cao, sau này chị gặp nhiều người tốt hơn anh ấy, thành đạt hơn anh ấy cũng thích chị thì chị làm sao mà chung thủy với anh…”. Cuối cùng, nó chốt lại một câu: “Chị mới yêu nên thấy chuyện gì cũng nhỏ. Chị suy nghĩ thật kỹ đi. Bây giờ mới yêu chia tay còn được, để sau này tình cảm sâu đậm rồi khổ lắm chị ơi”.

Ngồi bên tôi, anh nói hết chuyện này đến chuyện khác. Anh năn nỉ tôi cho anh về nhà gặp ba mẹ tôi: “Em yên tâm đi, mẹ em có khó mấy mà gặp thì cũng thích anh thôi!”. Nhìn vào đôi mắt hồn nhiên của anh, tôi thấy lòng quặn thắt. Tôi không biết mình đã chọn đúng hay sai nhưng tình yêu này chắc sẽ còn phải vượt qua nhiều thử thách. Tôi chỉ biết nắm chặt tay anh. Nếu bạn ở trong hoàn cảnh tôi, bạn sẽ quyết định thế nào?

Bạn có tư vấn gì cho bạn gái trong tâm sự trên? Người yêu của bạn có đang "lệch" quá xa với bạn ở khía cạnh nào đó?

Mời bạn đọc chia sẻ những ý kiến, trải nghiệm của riêng bạn với chủ đề này. Bài viết gửi về email [email protected] (vui lòng gõ có dấu tiếng Việt, có đầy đủ thông tin tác giả).

loan...@...
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên