Với mức lương hơn 10 triệu đồng mỗi tháng, chỉ cần làm 4 tiếng mỗi đêm, không áp lực, không phải di chuyển... với nhiều người là công việc trong mơ. Thế nhưng, sau hơn một năm gắn bó, tôi quyết định bỏ việc.
Không phải vì công việc không tốt, mà bởi tôi thấy rằng công việc tốt chưa chắc đã đồng nghĩa với cuộc sống tốt.
Trên đây là chia sẻ của bạn đọc Phương Hân gửi đến Tuổi Trẻ Online.
Những đồng nghiệp xa lạ
Hơn một năm trước, tôi nhận được lời mời làm việc từ xa mà ai nghe qua cũng bảo là lý tưởng để mở rộng thu nhập.
Làm marketing online cho một chuỗi đồ ăn và thức uống ở Canada, mức lương hơn 10 triệu đồng mỗi tháng, chỉ cần làm 4 tiếng mỗi đêm, không áp lực, không phải đi lại.
Thời gian đầu tôi thực sự cảm thấy mình rất may mắn. Làm việc trên mạng, có yếu tố toàn cầu xa xôi khá mới mẻ thú vị, không cần chen chúc trên đường phố kẹt xe, không phải đối mặt với áp lực văn phòng.
Tôi có cả ngày tự do làm điều mình thích, làm công việc khác, học thêm kỹ năng mới hoặc dành thời gian cho gia đình, chỉ cần dành vài giờ mỗi đêm để hoàn thành công việc.
Với khối lượng công việc hợp lý và yêu cầu rõ ràng, tôi không bị kiệt sức hay áp lực.
Điều này rất khác so với những công việc văn phòng truyền thống, thường xuyên phải làm thêm giờ để kịp tiến độ.
Sự thoải mái này giúp tôi cân bằng giữa công việc và cuộc sống, tận hưởng khoảng thời gian rảnh rỗi trọn vẹn.
Chỉ cần sự sáng tạo vừa đủ, quản lý qua email hoặc các cuộc họp Zoom ngắn gọn, các bản báo cáo theo số liệu sẵn. Tôi từng nghĩ: "Đây chính là công việc lý tưởng của thời đại số".
Nhưng dần dần, cảm giác trống rỗng len lỏi. Tôi sống như cỗ máy, làm việc khi cả thành phố đi ngủ, rồi đi ngủ khi mọi người dần bắt đầu ngày mới.
"Đồng nghiệp" của tôi là những ô vuông đen trên Zoom, không ai bật camera, không chia sẻ câu chuyện đời thường, chỉ có các dòng tin khô khan trong Messenger, email.
Tôi thậm chí không biết giọng thật họ ra sao, nét mặt hay tính cách họ thế nào. Đội ngũ vận hành mọi thứ chính xác. Mọi ý tưởng sáng tạo tôi đề xuất thường bị lãng quên trong im lặng, không ai thực sự lắng nghe.
Mỗi ngày làm việc trong cô độc, đôi khi còn cảm thấy bị cô lập với chính đội ngũ của mình. Từng ngày, tôi cảm tưởng đang sống trong thế giới không có hơi ấm con người.
Do làm việc từ xa, tôi hầu như không có cơ hội xây dựng mối quan hệ thân thiết với đồng nghiệp như trò chuyện trong phòng trà, cà phê hay cùng nhau đi ăn trưa. Ngoài những cuộc trao đổi liên quan đến công việc, tôi gần như không có bất kỳ kết nối cá nhân nào.
Một phần vì chênh lệch múi giờ khiến tôi làm việc không đồng bộ với mọi người trong phần lớn thời gian. Thêm vào đó, văn hóa công ty khuyến khích rõ ràng việc giữ khoảng cách sau giờ làm.
Thế nên dù là đồng nghiệp và tận tâm trong công việc nhưng sau giờ làm, chúng tôi gần như trở thành người xa lạ.
Bạn bè đi làm, tôi bị mắc kẹt trong vòng tách biệt
Một buổi sáng, sau đêm dài làm việc tăng ca, tôi nhìn ra cửa sổ và thấy những người hàng xóm vội vã đi làm. Họ bước ra thế giới, hòa vào dòng chảy của cuộc sống, trong khi tôi bị mắc kẹt trong vòng lặp tách biệt.
Không còn những cuộc gặp gỡ, những câu chuyện, những buổi sáng tràn đầy năng lượng. Tôi thấy mình như hòn đảo cô lập giữa đại dương mênh mông.
Khoảnh khắc đó tôi hiểu rằng mình không thể tiếp tục sống như vậy nên quyết định từ bỏ công việc từ xa, dù đó là lựa chọn nhiều người mơ ước.
Giờ đây, tôi tham gia vào các dự án gần gũi hơn, làm việc trong văn phòng nhỏ. Mức lương thấp hơn, giờ làm dài hơn, nhưng cảm nhận được niềm vui khi được gặp gỡ, giao tiếp và học hỏi từ những con người thật. Mỗi ngày làm việc rồi trở về đều thấy ý nghĩa.
Công việc từ xa vẫn rất hay, nhưng nó không phải phù hợp với tất cả mọi người. Đừng để những lời hứa "tự do, không áp lực" che mờ tầm nhìn về các giá trị sâu sắc hơn. Đó là sự kết nối, sự thuộc về và niềm hạnh phúc khi sống đúng với dòng chảy của cuộc đời.
Với tôi, từ bỏ công việc "trong mơ" không phải là thất bại, mà là bước tiến, lựa chọn dũng cảm để sống cuộc đời ý nghĩa hơn.
Thách thức khi làm từ xa xuyên quốc gia
Với tôi, mục tiêu khi đi làm, bên cạnh hoàn thành nhiệm vụ còn mong xây dựng tình bạn và mở rộng mạng lưới kết nối. Tuy nhiên, làm việc từ xa xuyên quốc gia khiến điều này trở thành thách thức lớn và đôi khi là không thể.
Những kết nối yếu ớt khiến tôi thấy mình như cỗ máy hoàn thành công việc, không phải là cá nhân đang góp sức vào thành công tập thể.
Trong căn phòng với ánh sáng màn hình trở thành thế giới duy nhất của tôi, sự cô lập vô cảm dần bào mòn niềm vui và ý nghĩa công việc mà tôi từng tự hào.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận