Sự yêu thương sẽ nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ - Ảnh: MAI THƯƠNG
Có lần mẹ hỏi con: "Lớn lên con muốn làm nghề gì?". Con hồn nhiên lắc đầu: "Mẹ cho con lớn lên chút nữa nhé!".
Mẹ nhìn con, ánh mắt lo âu trìu mến: "Con ạ! Con phải có ước mơ và nuôi dưỡng chúng từ bây giờ chứ". Rồi mẹ gợi ý cho con đủ nghề. Càng nghe con càng thấy mơ hồ, xa lắm.
Mẹ lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ. Mẹ luôn bên cạnh cùng con trong những bài thi học kỳ. Đã bao lần mẹ ngồi dưới làm học sinh để con đóng vai cô giáo giảng bài trên lớp. Đêm, con còn học bài, mẹ cũng chưa đi ngủ. Những chương trình hay trên tivi mẹ cũng không mở vì con...
Trái gió trở trời, căn bệnh khớp đau nhức, mẹ vẫn cố làm việc, cho con có thêm thời gian, giảm căng thẳng trước những áp lực học hành.
Rồi một đêm mùa hè nóng bức, mẹ đưa hai chị em con lên quảng trường hóng gió. Hôm ấy, con thấy có hai đứa trẻ ngang tuổi con và em Bi đi bán kẹo lạc. Chúng con không muốn ăn nhưng mẹ vẫn mua mấy gói vì lý do "thấy thương tụi nhỏ".
Con tò mò để ý mới thấy cô bạn ấy chạy về phía một người phụ nữ đang nằm trên tấm bạt chơi game. Người phụ nữ lớn tiếng: "Bán được nhiều chưa hả?". Cô bạn chìa tiền ra, người phụ nữ ngó nghiêng: "Sao ít vậy? Đi bán tiếp đi!" rồi lấy tiền bỏ vào túi.
Giây phút ấy, con thấy cô bạn thật đáng thương. Còn con, cảm thấy mình thật may mắn khi có mẹ ở bên cạnh. Mẹ đã cho con một tình thương vô bờ bến, không toan tính.
Với con, hai tiếng "Mẹ yêu" con vẫn luôn giấu ở trong lòng, chưa một lần nói với mẹ. Còn ước mơ ư? Con có chứ, lại sợ còn quá sớm để nói ra. Nhưng giờ thì con đã hiểu những điều mẹ nói.
Con chạy thật nhanh về phía mẹ, cất tiếng gọi: "Mẹ yêu!". Âm thanh vang vọng khắp không gian đông người con không còn thấy ngại. Hẳn là những lời lẽ yêu thương đã nuôi dưỡng tâm hồn con.
Con sẽ nuôi dưỡng ước mơ của mình từ bây giờ, mẹ ạ!
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận