Một công nhân phun thuốc khử trùng tại một khu chợ ở Seoul - Ảnh: AFP
Những ngày này, chúng tôi vẫn thường nói đùa với nhau, ngoại trừ các cửa hàng bán khẩu trang và dung dịch vệ sinh rửa tay, còn tất cả doanh nghiệp đều bị thiệt hại kinh tế nặng nề vì dịch bệnh COVID-19.
Mặc dù mảng kinh doanh online của tôi không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng mảng marketing bị ảnh hưởng rất lớn.
Mọi sự kiện tổ chức, gặp gỡ đối tác đều đã phải hoãn/hủy vì mọi người bây giờ rất ngại ra đường. Các con tôi vẫn đang ở nhà vì Chính phủ Hàn Quốc đã quyết định dời ngày bắt đầu học kỳ mới chậm lại tới 9-3.
Chiều nay 24-2, tôi tranh thủ nghỉ làm sớm, cùng chồng ra siêu thị mua lương thực và đồ dùng thiết yếu dự trữ cho gia đình. Theo chia sẻ của bạn bè tôi, tại nhiều siêu thị ở Daegu, các mặt hàng này đã bị "quét" sạch vì ai cũng có tâm lý đề phòng tình huống xấu nhất.
Theo tôi thấy có vẻ như trong dịch bệnh này người Hàn có đôi chút chủ quan ban đầu. Họ rất tự tin vào hệ thống y tế của mình và không ngờ dịch bệnh COVID-19 lại lan nhanh đến vậy.
Đặc biệt sau sự cố phát hiện ổ dịch trong nhà thờ của giáo phái Tân Thiên Địa tại Daegu và số người bệnh tăng vọt, tới chiều 24-2 đã là hơn 800 người, tâm lý lo lắng đã căng thẳng hơn rất nhiều.
Vì tại quận tôi đang sống ở Seoul vẫn chưa ghi nhận ca bệnh COVID-19 nào nên việc kinh doanh cửa hàng ăn uống của mẹ chồng và chồng tôi lúc này vẫn tạm ổn. Nhưng mọi sự chắc chắn sẽ khác nếu có ca bệnh nào xuất hiện ở đây.
Nhiều bạn bè tôi nói ở Daegu đã có rất nhiều nhà hàng, tiệm ăn phải đóng cửa vì làm gì còn ai muốn ra ngoài ăn ở đó lúc này nữa.
Vẫn biết dịch bệnh là đáng sợ nhưng rốt cuộc chúng tôi vẫn phải tiếp tục duy trì mọi sinh hoạt bình thường hằng ngày. Trong số các bạn bè tôi - những phụ nữ Việt sang đây lấy chồng Hàn Quốc, rất nhiều người muốn về Việt Nam lánh dịch lúc này.
Tối qua bố mẹ tôi cũng gọi điện giục về. Ông bà ngoại lo cho tôi và hai đứa con còn rất nhỏ (đứa 4 tuổi, đứa 1 tuổi), sợ rằng tình hình dịch ở Daegu cũng sẽ diễn biến khôn lường như ở Vũ Hán, Trung Quốc.
Thảo, đứa bạn thân nhất của tôi, cũng mới bế con về Việt Nam lánh dịch khoảng 4 ngày trước. Tối qua xem hình bạn chia sẻ đang nướng gà ăn với bố mẹ ở Hải Phòng, trong lòng mình cũng có chút phân vân, nửa muốn về, nửa lại không.
Mình bế con về chắc là được thôi, nhưng còn chồng mình? Rồi nữa, liệu bây giờ tất cả cũng như mình, đều kéo về Việt Nam thì liệu có gây ảnh hưởng gì không?
Mặc dù cho tới lúc này theo những thông tin tôi đọc trên báo chí Hàn Quốc, vẫn chưa ghi nhận trường hợp người Việt nào ở Hàn Quốc được xác định đã bị COVID-19, nhưng số lượng người Việt ở Hàn Quốc rất lớn.
Cho nên lúc này tôi nghĩ điều quan trọng nhất là phải làm sao đảm bảo an toàn phòng bệnh cho bản thân và cả nhà mình, hạn chế tới những nơi đông người và đeo khẩu trang mỗi khi ra ngoài.
Tôi cũng chưa nghĩ tới chuyện đưa chồng và các con về Việt Nam lánh dịch, có thể còn tùy diễn biến tình hình.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận