Immobile đã chấm dứt chuỗi năm tháng lận đận Ảnh: Sky TG - Đồ họa: N.THÀNH
Và nếu có gì đó Immobile khiến báo chí nước Ý phải hao giấy tốn mực những năm qua, đó chỉ có thể là một xêri những bản hợp đồng chuyển nhượng rối rắm. Trước khi yên ổn ở Lazio từ năm 2016, Immobile từng trải qua cả thảy 18 lần ký hợp đồng chuyển nhượng.
Những hợp đồng rối rắm
Trong 4 mùa giải ở Lazio, Immobile ghi đến 125 bàn thắng, tức duy trì hiệu suất hơn 30 bàn/mùa. Ở các giải đấu hàng đầu châu Âu, chỉ có Messi, Ronaldo và Lewandowski là làm tốt hơn thế. Nhưng Immobile vẫn chưa thể trở thành một ngôi sao lớn - dù năm nay anh đã 30 tuổi. Nhiều người so sánh anh với Luca Toni - một "cỗ máy làm bàn" khác của nước Ý cũng bắt đầu tỏa sáng muộn màng ở tuổi ba mươi.
Năm 2008, khi mới 18 tuổi, Immobile được Juventus mang về từ Sorrento. Và người đã đưa ra yêu cầu chuyển nhượng chính là Ciro Ferrara - cựu trung vệ lừng danh của Juventus. Khi còn đang phụ trách đội trẻ, Ferrara cực kỳ ấn tượng với tài năng của Immobile, và cũng ngay sau đó ông được bổ nhiệm chiếc ghế HLV trưởng. Một cơ hội bằng vàng tưởng chừng đã tới với Immobile.
Nhưng đời không như là mơ, Ferrara rốt cuộc bị sa thải chỉ sau hơn nửa mùa giải 2009-2010. Không còn "người đỡ đầu", Immobile liên tục bị đẩy đi những mùa giải sau đó dưới dạng cho mượn. Anh trôi dạt sang những CLB Serie B như Siena, Grosseto rồi Pescara. Ở Pescara, Immobile cuối cùng cũng chứng tỏ con mắt nhìn người của Ferrara là không sai, khi ghi đến 28 bàn ở mùa đó. Mùa hè 2012, anh trở lại thành Turin khi bước sang tuổi 22.
Nhưng ở Juventus khi đó, HLV Antonio Conte lại thích sử dụng những tiền đạo có khả năng di chuyển rộng như Mirko Vucinic, Simone Pepe hay Fabio Quagliarella. Immobile cần được dồn bóng, và vì thế không phù hợp với triết lý của Conte. Anh cũng không chấp nhận cảnh tiếp tục mài đũng quần ở Juventus nên quyết định chuyển đến Genoa ngay trong mùa hè đó. Điều thú vị là Juventus rốt cuộc vẫn luyến tiếc với tiềm năng của Immobile và họ chỉ bán một nửa quyền sở hữu.
"Bán nửa quyền sở hữu" là "mốt" của thị trường chuyển nhượng bóng đá Ý thời điểm đó. Juventus không thể trọng dụng Immobile nhưng vẫn tin tưởng khả năng phát triển của anh.
Họ chỉ bán "một nửa Immobile" cho Genoa với giá 4 triệu euro, để chờ đợi một cú làm ăn có lời, hoặc cơ hội để mua lại tiền đạo này với giá rẻ trong tương lai.
Chỉ sau một mùa ở Genoa, Juventus mua lại nửa quyền sở hữu Immobile với giá 2,75 triệu euro, rồi bán phân nửa đó sang Torino với giá tương đương, chấp nhận lỗ vì Immobile thất bại ở Genoa. Nhưng rồi ở Torino, anh tỏa sáng rực rỡ với 23 bàn ghi được trong mùa 2013-2014. Và Juventus lập tức tranh thủ kiếm lời.
Mùa hè 2014, họ đồng ý bán anh sang Dortmund, tạo nên một cuộc chiến pháp lý với Torino. Đội bóng cùng thành phố của Juventus muốn giữ Immobile thêm một năm.
Sau nhiều tranh cãi, cuối cùng Juventus đồng ý bán nốt phân nửa quyền sở hữu còn lại của Immobile cho Torino với giá 8 triệu euro. Để rồi Torino bán "100% Immobile" cho Dortmund ngay sau đó với giá 18,5 triệu euro. Như vậy tất cả đều có lời.
Vươn lên nhờ sự lạc quan
Người duy nhất chịu thiệt là Immobile. Dortmund là đội bóng mạnh bậc nhất thế giới lúc đó, với một Jurgen Klopp lừng danh trên băng ghế huấn luyện. Nhưng bi kịch Ferrara một lần nữa lặp lại trên đất Đức. Klopp bất ngờ ra đi vào cuối mùa, để Immobile chơ vơ ở đội bóng mà anh chẳng hề có ai thân thuộc. Đến mức người thay Klopp - HLV Thomas Tuchel tước luôn cả quyền được cấp phiên dịch viên của Immobile. Và anh hiểu mình nên ra đi.
Trên thị trường chuyển nhượng lúc ấy, Immobile được xác định là một tiền đạo không bao giờ lớn. Anh có thể tỏa sáng ở Pescara hay Torino nhưng lại thất bại ở những đội bóng mạnh như Juventus và Sevilla. Tương tự là đội tuyển quốc gia, khi mới được gọi lên tuyển Ý vào năm 2014, Immobile không ghi nổi một bàn trong 9 trận.
Nếu có thứ gì đó tích cực Immobile giữ được sau chừng ấy những lần gây thất vọng, đó là tính lạc quan. "Tôi không nhìn nhận mọi thứ ở Dortmund theo hướng tiêu cực. Tôi được tạo nhiều cơ hội và tôi muốn xin lỗi mọi người. Nhưng tôi vẫn nhìn nhận những thứ mình đã trải qua theo hướng tích cực" - Immobile nói. Và cứ thế, sau 17 phen chuyển nhượng (thêm 2 lần đến Sevilla rồi Torino dưới dạng cho mượn ở mùa 2015-2016), Immobile chuyển đến Lazio. Và ở đây, cuối cùng anh cũng gặp được thời của mình.
Trong 8 năm thi đấu chuyên nghiệp trước đó, tiền đạo quê ở Naples từng làm việc với nhiều chiến lược gia lừng danh như Conte hay Klopp. Nhưng dưới bàn tay dẫn dắt của Simone Inzaghi - cũng là một cựu tiền đạo tuyển Ý, Immobile mới được tạo tối đa những điều kiện để săn bàn. Sơ đồ 3-5-2 mà Inzaghi sử dụng đã phát huy tối đa những điểm mạnh của Immobile. Và rồi một cỗ máy săn bàn được tái sinh.
Chỉ trong 4 năm trước khi sang Lazio, Immobile chuyển CLB 6 lần. Còn tại Olimpico, đây đã là mùa giải thành công thứ 4 liên tiếp của tiền đạo 30 tuổi. Hợp đồng của anh có thời hạn đến năm 2023, và với việc Lazio dồn lực hỗ trợ Immobile giành Chiếc giày vàng, khả năng cao anh sẽ đồng ý gia hạn hợp đồng với Lazio đến khi kết thúc sự nghiệp, để trở thành một huyền thoại của đội bóng.
Tiếc cho Lewandowski
Với 36 bàn ghi được ở Serie A, Immobile có tổng cộng 72 điểm trong cuộc đua Chiếc giày vàng (chỉ tính thành tích ở các giải quốc nội) - nhiều hơn 4 điểm so với Lewandowski. So với tiền đạo người Ba Lan, Immobile may mắn hơn vì Serie A có 20 đội - tức 38 vòng đấu tối đa, còn Bundesliga chỉ có 34 vòng đấu.
Chiến thắng của Immobile cũng chấm dứt 3 năm liên tiếp thống trị cuộc đua Chiếc giày vàng của Messi - người đã 6 lần giành danh hiệu này. Immobile là cầu thủ người Ý thứ 3 trong lịch sử giành Chiếc giày vàng, sau Luca Toni và Francesco Totti.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận