Phóng viên Tuổi Trẻ Online đã trao đổi với bác sĩ N.Q.C. - người bị chị N.T.K.T. (21 tuổi, ngụ quận Bình Tân, TP.HCM) tố cáo lợi dụng sự bí bách trước sinh mạng của mẹ mình gợi ý cho "vui vẻ" mới đưa thuốc trị ung thư.
Ông C. nói: "Vụ việc này tôi đã làm việc và giải trình theo yêu cầu từ bệnh viện và Sở Y tế TP.HCM".
"Đây là gia đình mất phương hướng điều trị, không còn tin ai"
* Thuốc Lenvaxen 10 (Lenvatinib) là thuốc kê đơn, phải có chỉ định và giám sát của bác sĩ. Ông cung cấp thuốc cho gia đình điều trị ung thư cho mẹ chị T. đúng không?
- Có. Tôi cho hộp thuốc đó.
* Có rất nhiều nội dung tin nhắn của ông thể hiện sự "hù dọa" bệnh tình của mẹ K.T. nặng và tiên lượng chỉ tính bằng tháng. Mục đích của ông là gì?
- Tin nhắn này đến từ việc trước đó bệnh nhân và người nhà đã có thông tin điều trị từ các bệnh viện khác, chứ không phải từ tôi nói.
Nghĩa là bối cảnh họ đã gõ cửa rất nhiều nơi và tất cả họ đều được trao đổi thông tin đó, thậm chí còn được chuyển đến khoa chăm sóc giai đoạn cuối. Đây là một gia đình mất phương hướng điều trị, không còn tin ai cả và họ đã từ chối tới lui rất nhiều.
Ngay từ đầu khi họ liên hệ, tôi đã hướng dẫn nên đi tái khám tại Bệnh viện Ung bướu TP. Tuy vậy, cả thân nhân và bệnh nhân không lựa chọn phương án đó, chứ không phải bác sĩ điều trị làm khác.
Cũng từ đó tôi mới tư vấn, giới thiệu thuốc cho bệnh nhân. Đây là lọ thuốc của một bệnh nhân qua đời vì ung thư để lại và khi có bệnh nhân cần thì tôi cho thôi.
Bác sĩ C: "Tôi không có quan hệ, đơn giản vậy thôi"
* Chị K.T. nhiều lần đề cập sẽ trả tiền lọ thuốc nhưng ông không nhận, lại nhắn tin: "Em đo bằng tiền, em đo thử xứng đáng bao nhiêu"…
- Làm sao mà nhận được. Một bác sĩ thứ nhất là không được bán thuốc, thứ hai hộp thuốc này chỉ gọi nôm na là trên thị trường ấy thôi. Về mặt luật pháp là không thể nào nhận tiền và chưa từng nhận bất cứ điều gì từ người bệnh.
* Tôi đồng ý với ông chuyện không lấy tiền. Nhưng đổi lại ông lại gợi ý "vui vẻ"…
- Tôi khẳng định luôn với báo, trong đơn giải trình tôi cũng đã trình bày rõ là không có một cái quan hệ gì cả.
* Ông nói gì về hai lần chị K.T. đến phòng khám của ông ở quận Tân Bình, cả hai lần đều xảy ra chuyện "đụng chạm" và một lần K.T. bị ông quan hệ tình dục?
- Tôi không có chuyện đó thôi, đơn giản là vậy. Đây không phải phòng khám mà là nhà của bố mẹ tôi, không có hoạt động thăm khám điều trị bệnh.
* Tức ông phủ nhận việc ép quan hệ tình dục với chị K.T.?
- Không có, đơn giản là vậy thôi.
* Nhưng tại sao ông lại phải xin lỗi chị K.T. về việc đó?
- Tôi từng gặp nhưng đâu có xin lỗi gì chuyện đó. Chuyện đó chỉ xoay quanh suy nghĩ chẳng may người nhà nghĩ tôi làm cái gì thì vui lòng làm rõ.
* Ông có chắc không?
- Chắc chắn, đâu có xin lỗi gì đâu. Chỉ có cái họ đã từng có một bài "bốc phốt" trên mạng xã hội, lúc ấy tôi thấy ở khía cạnh một bác sĩ tôi thấy mình không muốn dính líu liên quan đến những chuyện ồn ào ngoài xã hội. Chỉ nên là người điều trị và thăm khám âm thầm cho người bệnh.
"Nói đúng lương tâm và trách nhiệm"
* Nếu khẳng định chỉ đơn thuần là hỗ trợ bệnh nhân bằng cái tâm và không có động cơ vụ lợi nào cả thì người nhà cũng không thể đăng nói xấu ông như thế được, ông cũng không cần thiết phải đi xin lỗi họ…
- Lúc đó ít nhiều tôi nghĩ nếu như thế (bài đăng trên mạng), chắc họ hiểu nhầm hay gì đó về mình. Tôi nghĩ chín bỏ làm mười, gặp gỡ trực tiếp trao đổi và sau đó họ đã rút bài. Mọi chuyện không có vấn đề gì cả cho đến khi họ làm đơn tố cáo…
Tôi khẳng định đã hỗ trợ hết sức trong khả năng khi họ cần thông tin và dĩ nhiên là đúng quy định pháp luật, cũng như tôi không hề có sự hối tiếc nào cả.
* Tức ông vẫn khẳng định không tạo sức ép quan hệ tình dục với chị K.T.. Ông chắc chắn đã nói đúng với lương tâm và trách nhiệm của mình?
- Chắc chắn. Ngay từ đầu tôi đã nói với lương tâm và không có gì phải lăn tăn cả.
* Như vậy, theo ông, trong trường hợp này người nhà bệnh nhân đã vu oan cho ông?
- Ở một khía cạnh nào đó, tôi cho rằng họ đang làm cho hình ảnh của bác sĩ nỗ lực vì người bệnh xấu đi. Từ chuyện đó, tôi đang rơi vào một trạng thái giống như mình là kẻ xấu của xã hội.
* Vậy ông nghĩ mình có oan không?
- Tôi nghĩ là hoàn toàn oan, tôi nghĩ mình không có gì phải lăn tăn cả về mặt con người. Tại sao người đi giúp phải lăn tăn với người đặt điều cho mình!? (phía trên ông C. nói lăn tăn sau bài tố cáo của chị K.T).
Cô gái ở Bình Tân tố bác sĩ gợi ý ‘cho vui vẻ’ mới đưa thuốc trị ung thư cho mẹ
"Cho anh là ngoại lệ đi"
Những nội dung tin nhắn mà chị K.T. cung cấp cho Tuổi Trẻ Online cho thấy bác sĩ C. nhiều lần gạ gẫm. Cụ thể khi chị K.T. nhắn tin đề nghị gửi số tài khoản để chuyển tiền, bác sĩ C. nhắn: "Em đo bằng tiền, em đo thử xứng đáng bao nhiêu".
Khi đề cập đến việc điều trị cho mẹ của chị K.T., bác sĩ này còn nhắn: "Quyết định như thế nào không nằm ở anh. Em hiểu hết mà lạng đi thôi".
Khi K.T. nhắn tin đặt thẳng vấn đề bị làm khó và dụ dỗ, bác sĩ C. trả lời: "Cho anh là ngoại lệ". Lương y của anh đâu? Bác sĩ C. trả lời: "Khỏi lo, đó giờ luôn là lương y" và nhắn: "Anh thấy em đang trong một bối cảnh phức tạp về suy nghĩ và cảm xúc. Và thêm sự bất lực cũng như lo lắng, sợ hãi".
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận